Thứ Ba, 5 tháng 8, 2014

NGỤ NGÔN VỀ NGỌN NẾN


Một tối mất điện, ngọn nến được đem ra đặt ở giữa phòng. Người ta châm lửa cho ngọn nến và nến lung linh cháy sáng. Nến hân hoan ra rằng ngọn lửa nhỏ nhoi của nó đã mang lại ánh sáng cho cả căn phòng. Mọi người đều trầm trồ : “Ồ, nến sáng quá, thật may mắn, nếu không chúng ta sẽ chẳng nhìn thấy gì mất”. Nghe thấy vậy, nến vui sướng dùng hết sức mình đẩy lui bóng tối xung quanh. Thế nhưng, những dòng sáp nóng đã bắt đầu chảy ra, lăn dài theo thân nến. Nến thấy mình càng lúc càng ngắn lại. Đến khi chỉ còn một nửa, nến giật mình : “Chết mất, ta mà cứ cháy mãi thế này thì chẳng bao lâu sẽ tàn mất thôi. Tại sao ta phải thiệt thòi như vậy?”. Nghĩ rồi, nến nương theo một cơn gió thoảng để tắt phụt đi. Một sợi khói mỏng manh bay lên rồi nến im lìm. Mọi người trong phòng nhớn nhác bảo nhau : “Nến tắt mất rồi, tối quá, làm sao bây giờ?”. ết sức mình đẩy lui bóng tối xung quanh. Thế nhưng, những dòng sáp nóng đã bắt đầu chảy ra, lăn dài theo thân nến. Nến thấy mình càng lúc càng ngắn lại. Đến khi chỉ còn một nửa, nến giật mình : “Chết mất, ta mà cứ cháy mãi thế này thì chẳng bao lâu sẽ tàn mất thôi. Tại sao ta phải thiệt thòi như vậy?”. Nghĩ rồi, nến nương theo một cơn gió thoảng để tắt phụt đi. Một sợi khói mỏng manh bay lên rồi nến im lìm. Mọi người trong phòng nhớn nhác bảo nhau : “Nến tắt mất rồi, tối quá, làm sao bây giờ?”. ết sức mình đẩy lui bóng tối xung quanh. Thế nhưng, những dòng sáp nóng đã bắt đầu chảy ra, lăn dài theo thân nến. Nến thấy mình càng lúc càng ngắn lại. Đến khi chỉ còn một nửa, nến giật mình : “Chết mất, ta mà cứ cháy mãi thế này thì chẳng bao lâu sẽ tàn mất thôi. Tại sao ta phải thiệt thòi như vậy?”. Nghĩ rồi, nến nương theo một cơn gió thoảng để tắt phụt đi. Một sợi khói mỏng manh bay lên rồi nến im lìm. Mọi người trong phòng nhớn nhác bảo nhau : “Nến tắt mất rồi, tối quá, làm sao bây giờ?”.
Ngọn nến mỉm cười tự mãn và hãnh diện vì tầm quan trọng của mình. Nhưng bỗng một lời đề nghị : “Nến dễ bị gió thổi tắt lắm, để tôi đi tìm cái đèn dầu”. Mò mẫm trong bóng tối ít phút, người ta tìm được một chiếc đèn dầu. Đèn dầu được thắp lên, còn ngọn nến đang cháy dở thì bị bỏ vào ngăn kéo tủ. Ngọn nến buồn thiu. Thế là từ nay nó sẽ bị nằm trong ngăn kéo, khó có dịp cháy sáng nữa. Nến chợt hiểu rằng hạnh phúc của nó là được cháy sáng vì mọi người, dù chỉ có thể cháy với ánh lửa nhỏ và dù sau đó nó sẽ tan chảy đi. Bởi vì nó là ngọn nến. (1001 câu chuyện cảm động)
Cuộc đời mỗi Kitô hữu là 1 ngọn nến sáng "Chính anh em là ánh sáng cho trần gian. Một thành xây trên núi không tài nào che giấu được. Cũng chẳng có ai thắp đèn rồi lại để dưới cái thùng, nhưng đặt trên đế, và đèn soi chiếu cho mọi người trong nhà. Cũng vậy, ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời.” (Mc 9:50; Lc 14:34-35). Ngọn nến tỏa sáng ngay từ khi mỗi người lĩnh nhận bí tích Thánh tẩy, Thêm sức và được Giáo Hội khơi rọi hằng năm trong Thánh lễ vọng Phục Sinh. Để giữ ngọn lửa tâm hồn luôn cháy sáng, chúng ta được mời gọi tham dự và chia sẻ trong cuộc sống thường ngày: gương mẫu trong gia đình và mối quan hệ láng giềng, hàng xóm; nơi xí nghiệp, cơ quan …Nhất là khi chúng ta được mời gọi tham gia công việc bác ái và tông đồ của các đoàn thể, của Giáo xứ: tham gia Gia đình PTTT Chúa Giêsu, ca đoàn …hay 1 công việc đơn sơ, thầm lặng nhất như quét dọn nhà thờ …
Nhưng có nhiều lúc ngọn lửa lại dần tàn lụi. Tàn lụi khi con người cảm thấy tự mãn với những việc mình đã cống hiến, tàn lụi khi ta so đo hơn thiệt với những người anh em và thậm chí để mưu cầu lợi ích riệng tư nào đó. Có những người tự hào vì những đóng góp của mình và sau khi được “ghi tên bảng vàng” lại rút lui trong khi mình vẫn còn điều kiện và khả năng cống hiến. Lại có những người nghĩ ý kiến của mình phải được tôn trọng hơn vì mình đóng góp nhiều hơn và tệ hơn có nhiều người tham dự các đoàn thể, công việc của Giáo xứ để tự đánh bóng mình, để lấy oai trong những ngày lễ lớn còn những sinh hoạt thầm lặng thường ngày như tham gia đọc kinh theo toán, tham gia ca đoàn, hỗ trợ công việc chung …thì để người khác làm với lí do “tôi bận lắm”. "Chính anh em là muối cho đời. Nhưng muối mà nhạt đi, thì lấy gì muối nó cho mặn lại? Nó đã thành vô dụng, thì chỉ còn việc quăng ra ngoài cho người ta chà đạp thôi.” (Mc 9:50; Lc 14:34-35)
Lạy Thánh Tâm Chúa Giêsu, xin cho chúng con được như ngọn nến chấp nhận tiêu hao để thắp sáng cuộc đời Kitô hữu dù chúng con chỉ là hạt cát nhỏ bé giữa sa mạc. Xin cho ánh sáng cây nến rửa tội luôn cháy mãi trong con để chúng con biết yêu thương và phục vụ cộng đoàn dân Chúa không ngơi nghỉ với khả năng nhỏ bé của mình.
Tháng 07/2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét