Thứ Tư, 1 tháng 11, 2017

VỀ CỘI

Khi ngắm nhìn những chiếc lá xa cành, những người đầu bạc từng trải thường nghĩ đến ngày chúng ta phải từ giã cõi đời này vì trần gian chỉ là nơi tạm trú. “Sinh ký, tử qui”, quan niệm sống – chết của các dân tộc Á đông nói chung và dân tộc Việt nói riêng đã đem lại cho chúng ta những giáo huấn khôn ngoan, những suy tư sáng suốt về cuộc đời. Vì vậy, người ta thường “nói” với người đã khuất “sống khôn chết thiêng” với ngụ ý chỉ có ai biết sống khôn thì mới được chết thiêng!

Như một nốt nhạc trầm rơi vào khoảng không tĩnh lặng khi nhận được tin một người bạn qua đời trong những ngày bận rộn với công việc. Bao kỉ niệm của thời thanh xuân với sức sống căng tràn hiện về lung linh trước mắt. Thời của những nỗ lực vươn lên, của những phấn đấu … để thoát khỏi khó khăn chung của thời bao cấp cộng hưởng với những tình cảm éo le của cuộc sống gia đình.

Bạn cùng tôi đều sinh ra trong gia đình đạo gốc, cùng sinh hoạt gắn bó với nhau ngay từ thuở nhỏ với những lớp giáo lý, giờ kinh buổi lễ …Rồi cùng nhau học tập và trở thành những cô giáo giảng dạy tại chính nơi mình lớn lên. Thay đổi là từ đây, tối vốn dĩ nhút nhát và an phận thủ thường nên tạm hài lòng với đồng lương ba cọc ba đồng. Bạn thì vốn khôn ngoan và lanh lợi ngay từ nhỏ nên đã trở thành cô giáo nổi danh và được nhiều học trò thụ giáo. Nhất là những năm khi việc dạy thêm, học thêm trở thành phổ biến.

Rồi thì quan hệ tình cảm cũng đến và chín mùi khi bạn thuyết phục được cha mẹ đồng ý cho lập gia đình với người bạn đời không cùng tôn giáo với phép chuẩn cho đời sống hôn nhân “đạo ai người đó giữ”. Tôi biết cha mẹ bạn buồn lắm nhưng vì thương con nên cũng đành chấp nhận và cố gắng thuyết phục được anh chồng để đứa con trai đầu lòng được chịu các phép bí tích như bao đứa trẻ Công giáo khác. Cuộc sống vẫn tiếp tục và tình bạn của chúng tôi vẫn khắng khít về cả về phần đời lẫn phần đạo khi vẫn cùng nhau tham dự Thánh lễ ngày Chúa nhật và các ngày lễ trọng khác.

Nhưng sau khi cha mẹ bạn khuất núi, anh chị em định cư phương xa, công việc càng ngày càng thuận lợi nên bạn tôi đã có điều kiện mua đất xây nhà ở một địa phương khác. Từ đó hiếm khi chúng tôi có dịp gặp nhau vì mỗi người mỗi việc. Buồn thay, nơi ở mới lại xa nhà thờ và bạn tôi lại tham công tiếc việc nên việc giữ đạo cứ từ từ vơi dần và đứa con gái ra đời sau đó cũng không còn được may mắn theo đạo.

Những chiếc lá được sinh ra và nuôi dưỡng bởi chất nhựa từ gốc rễ đưa lên cành. Nhưng cũng có nhiều chiếc bị môi trường xấu tác động, hoặc sâu bọ cắn phá làm cho tự thân nó không hấp thu được nhựa sống. Con người cũng vậy, cũng được sinh ra từ chính cội nguồn của sự sống là Thiên Chúa. Rồi khi lớn lên sinh hoạt giữa dòng đời, có những người bị đam mê trần thế cùng hỉ nộ ái ố của cuộc đời làm cho họ dần dần xa rời Thiên Chúa. Chính vì vậy, Thánh Kinh đã nhắc bảo chúng ta: ”Hãy nhớ rằng cái chết không trì hoãn đâu, và ngày hẹn của âm phủ, con nào có biết!” (Hc 14,12) và Chúa Giêsu cũng đã cảnh báo: ”Cho nên anh em cũng vậy, anh em hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.” (Mt 24,44).

Khi đến tuổi hưu, bạn vẫn còn là một người hạnh phúc khi con cái thành đạt, nhà cao cửa rộng và vẫn còn tiếp tục đào tạo những lứa học trò kế tiếp. Nhưng tự nhiên trí nhớ của bạn mỗi ngày một sút giảm, mất bao tiền của, đi bao bệnh viện, khám bao bác sĩ vẫn không cải thiện được. Bạn trở nên như đứa trẻ, không còn nhận ra chúng tôi khi gặp dù trong ánh mắt vẫn còn có một chút gì đó lóe lên cùng những giọt lệ. Nhìn bạn mỗi ngày một héo hon, chúng tôi quyết định ngỏ lời cùng người chồng với lời cầu xin Chúa Thánh Thần soi sáng để thuyết phục cho bạn được chịu các bí tích cuối cùng.

Thiên Chúa là khởi thủy, từ Thiên Chúa mới có muôn loài muôn vật, có con người. Và ngay  từ khi lấy bụi từ đất nặn ra con người, Thiên Chúa đã nói với họ: ”Ngươi là bụi đất, và sẽ trở về với bụi đất." (St 3,19). Mọi người giầu nghèo sang hèn, giỏi dốt ở bất cứ nơi đâu, làm bất cứ việc gì, rồi cũng có ngày phải rời bỏ cõi đời này để trở lại thân phận bụi đất.

Có thể nói cuộc sống làm nên ý nghĩa của sự chết. Khi sự sống bắt đầu thì nó cũng đã hàm chứa một điểm dừng. Đó là đích đến của một chuyến đi xa nhất, quan trọng nhất của đời người. Chuyến đi cô đơn nhất trở về nơi cội nguồn trong cuộc lữ hành trần thế.

Chết là một án lệ dành cho mỗi người và không ai có thể trốn tránh được. Người Công giáo chúng ta tin rằng con người có linh hồn bất tử, và khi chết, linh hồn của mình sẽ trở về cùng cội nguồn Thiên Chúa, Đấng tạo dựng nên mình. Bởi thế, chết là một cuộc “lá rụng về cội” lớn lao nhất, quan trọng nhất và ta phải chuẩn bị cho ngày đó như thế nào?

Có chiếc lá chao nghiệng mấy vòng rồi rụng xuống gốc, nhưng cũng có những chiếc lá bị gió cuốn đi vòng vèo nơi xa lắc. Lá rụng nhưng chưa về cội! Cũng thế, nếu lá rụng chưa chắc đã về cội thì con người khi chết cũng chưa chắc sẽ được về cùng Chúa. Về được với Chúa hay không, cái đó còn tùy ở cách sống của mỗi người và lòng từ bi xót thương của Thiên Chúa.

Như một phương thuốc mầu nhiệm, nét mặt bạn tôi trở nên thanh thản sau khi được chịu các bí tích cuối đời. Có lẽ chính giờ phút đó Lòng Chúa Thương Xót đã mở ra với bạn và Chúa Thánh Thần đã soi sáng để người chồng đồng ý nhờ chúng tôi liên hệ tiến hành an táng bạn theo nghi thức Công giáo. Tạ ơn Chúa, thế là sau bao năm bị những cơn gió cuộc đời đưa đẩy, bạn tôi đã được Chúa thương cho rụng về cội.

Bạn ơi! Xin vĩnh biệt bạn. Xin Thánh Tâm Chúa Giêsu là phần rỗi các linh hồn xót thương đón nhận bạn về nơi nguồn cội. Ở đó có ông bà, cha mẹ, những người đi trước …đã bao năm chờ bạn quay về.
(Tặng hương hồn Têrêsa NTH - Tháng các linh hồn 2017)

Nội San Lửa Mến – Tháng 11/2017

http://www.conggiaovietnam.net/index.php?m=home&v=detail&ia=17205

CHÚT SUY TƯ SAU THƯỜNG HUẤN


Không chỉ có hàng Giáo phẩm và các tu sĩ mới hoạt động tông đồ. Người Giáo dân qua bí tích Thánh Tẩy cũng được tham gia vào chức vụ tư tế, ngôn sứ và vương đế của Đức Kitô. Đức Kitô là Ðầu và họ trở thành chi thể của nhiệm thể Người. Đồng thời khi nhận được ơn Thánh Thần Chúa là họ đã lãnh nhận bài sai ra đi rao giảng Tin Mừng, giúp cho mọi người nhận biết về Thiên Chúa và thấu hiểu về Hồng ân cứu độ của Chúa Giêsu Kitô. 

Với đoàn viên Gia đình Phạt tạ Thánh Tâm Chúa Giêsu (GĐPTTTCG), muốn làm được công tác tông đồ phải có hoài bão ước mơ “mở mang Nước Chúa để Nước Chúa được trị đến” và “Thánh Tâm Chúa được ngự trị trong mọi gia đình, mọi người”. Nhưng không chỉ là hoài bão mông lung mà phải băn khoăn lo lắng, tâm hồn xao xuyến rung động và đầy lòng nhiệt thành phục vụ để tìm ra những biện pháp hoàn hảo, những hoạch định để biến hoài bão ước mơ thành hiện thực.

Lớp Thường Huấn Căn Bản dành cho các thành viên trong Ban chấp hành (BCH) các cấp do BCH GĐPTTTCG Tổng Giáo Phận (TGP) Sài Gòn tổ chức chỉ diễn ra trong thời gian một ngày, nhưng đã trang bị cho các tham dự viên những hành trang căn bản để có thể lãnh đạo đơn vị mình từng bước thực hiện nhiệm vụ tông đồ giáo dân của đoàn thể.

Nhưng khi va chạm thực tế trong sinh hoạt thường ngày tại các xứ đoàn, người làm công tác tông đồ không sao tránh khỏi những vướng mắc, những khó khăn, những cám dỗ … Chút suy tư dưới đây chỉ là những gợi mở để vận dụng những kiến thức tiếp thu được qua những bài học trong lớp thường huấn.

Nhiều người thường cho rằng đoàn thể có phát triển được hay không đều tùy thuộc vào cha xứ (kiêm linh hướng đoàn thể). Nhưng phần lớn các Giáo xứ ở TGP Sài Gòn đều “trăm hoa đua nở” đoàn thể. Đoàn thể nào cũng muốn mình được cha xứ quan tâm, chăm sóc.

Thường gia đình nào đông con thì nheo nhóc, cha xứ dù có ba đầu sáu tay cũng không thể kham nổi. Gặp cha xứ nhiệt tình, năng nổ thì các  đoàn thể còn được nhờ, còn nếu gặp phải cha xứ bận quá nhiều việc thì các đoàn thể phải tự thân vận động. Nhiều lúc còn đi chệch đường sinh ra mâu thuẫn, chống đối.

Cũng thế, việc sinh hoạt theo toán mang lại hiệu quả khá tốt vì nó dựa trên cơ sở mối quan hệ xóm giềng. Nhưng nếu BCH xứ đoàn mà cụ thể là xứ đoàn trưởng lơ là, không quán xuyến để cho các toán “tự tung tự tác” sẽ sinh ra phản cảm, mất “quan điểm”. Từ mối thâm tình mời anh em sau giờ kinh tối ở lại sinh hoạt dùng miếng bánh, li nước hàn huyên tâm sự sẽ biến tướng thành những “lời ra” khi có chút men cay trong “chén tạc chén thù”.

Không biết vì lòng hăng say nhiệt thành hay vì lí do nào khác mà nhiều người tham gia nhiều đoàn thể, thường có khi 2-3 đoàn thể cùng lúc.  Khi đoàn thể nào vui, có tiệc tùng … thì họ “vỗ tay vào”, còn những buổi sinh hoạt khác hay khi làm công tác tông đồ thì chẳng thấy mặt họ bao giờ. Hệ quả cuối cùng là số người ghi danh thì đông nhưng đoàn thể ngày càng trì trệ.

Nhiều nơi nhân lực lãnh đạo đoàn thể không có, không đủ, không đúng khả năng … nên mọi việc cứ “vũ nhu cẫn”. Nhiều người thích có chức có quyền nhưng khả năng hạn hẹp vẫn cố làm hết nhiệm kỳ này đến nhiệm kỳ khác. Ngược lại nhiều vị có tư cách, đủ khả năng để lãnh đạo nhưng lại kiêm nhiệm quá nhiều chức vụ trong Giáo xứ sẽ dẫn đến quá tải, không chu toàn.

Rồi lại có những anh chị em có khả năng lãnh đạo, đang xây dựng xứ đoàn phát triển thì lại được đề bạt về giáo hạt, giáo phận hoặc chánh trương, trùm trưởng … khiến đoàn thể chựng lại vì không tìm ra được những nhân tố kế thừa. Có những đoàn viên rất tích cực, hoạt động tông đồ mang lại nhiều thành quả tốt đẹp được nhiều người ngưỡng mộ. Từ ngưỡng mộ quá lại nẩy sinh những tình cảm vượt mức quan hệ bình thường. Từ đó gây ra những lời đàm tiếu ảnh hưởng không tốt đến đoàn thể và gây hậu quả trực tiếp đến hạnh phúc gia đình.

Gia đình là một Giáo hội tại gia, ở đó, người ta học được những bài học đầu tiên về tình yêu và sự đùm bọc nâng đỡ nhau và ơn gọi nên thánh. Làm công tác tông đồ mà không thu xếp, hài hòa được việc chung và riêng sẽ dẫn đến mang tiếng “việc nhà thì nhác, việc chú bác thì siêng”. Vì vậy phải thu xếp sao cho việc gia đình ổn thỏa và là hậu phương vững chắc cho việc tông đồ.

Đức TGM Phaolô Bùi Văn Đọc cũng đã căn dặn - trong Thánh lễ mừng bổn mạng đoàn thể GĐPTTTCG TGP ngày 28/5/2016 - khi làm tông đồ giáo dân phải luôn luôn cố gắng bảo vệ hạnh phúc gia đình. Gia đình có hạnh phúc thì đời sống đức tin mới được vững vàng và việc tông đồ mới được khởi sắc.

Ước mong sao mỗi toán, mỗi xứ đoàn, nhờ ơn Thánh Tâm Chúa giúp sẽ biết cách vượt qua được những trở ngại để hoàn thành sứ mạng tông đồ giáo dân. Góp phần làm cho Nước Chúa được trị đến và Thánh Tâm Chúa được ngự trị trong lòng mọi người, mọi nhà.

 


Nội san Lửa Mến – Tháng 07/2017