Đêm trừ tịch, mọi tất bật lo toan cho những
ngày Tết hầu như đã xong, vạn vật không gian như chùng xuống để đón chờ những
giây phút tống tiễn năm cũ và nghênh đón năm mới. Theo tục lệ từ trước đến nay,
đêm nay là đêm quan trọng không kém ngày đầu năm, là đêm canh thức để chuẩn bị
đón mừng tổ tiên về cùng đón giao thừa, ăn Tết.
Người Việt Nam
rất có nghĩa tình, cho dù phải trải qua nhiều rủi ro trắc trở hoặc tài vận hanh
thông, mọi người vẫn tiễn đưa năm cũ với tấm lòng biết ơn vì được Trời Đất cho
hưởng lộc sống trọn vẹn năm qua.
Người Công giáo cũng hòa mình vào tục lệ
truyền thống của dân tộc, người người tham dự Thánh lễ tạ ơn được cử hành trước
giây phút giao thừa để cảm tạ Thiên Chúa vì những hồng ân đã nhận lãnh trong
năm vừa qua và cầu xin những ơn phúc cho năm mới đang tới.
Bỏ lại sau lưng bao niềm vui - nỗi buồn, thành công - thất bại, bao điều mãn nguyện cũng như thất vọng
năm cũ. Ai cũng nao nức hướng tới năm mới với tâm nguyện “cầu sung dzừa đủ xài” như mâm ngũ quả
truyền thống được chưng trên bàn thờ ngày Tết.
Theo quan niệm dân gian, con số năm gồm số chẵn 2 tượng trưng cho sự cân
bằng âm dương tạo thành thái lưu hay nguồn gốc của vạn vật, kết hợp với số lẻ 3
tượng trưng cho tam đa (đa phúc, đa lộc, đa thọ) nên ngày Tết người ta thường
hay chúc nhau được ngũ phúc lâm môn.
Ngũ phúc lâm môn là năm điều phúc đến nhà
gồm trường thọ (sống lâu, không bị chết yểu, chết non), phú quý (nhiều tiền
nhiều của, địa vị cao quý), khang ninh (thân thể khoẻ mạnh, tâm hồn yên ổn),
hiền đức (lương thiện, nhân hậu, bình tĩnh), thiện chung (chết lành, thân thể
không đau đớn vì bệnh tật, trong lòng
không vương vấn và phiền não, ung dung tự tại rời khỏi nhân gian).
Nhưng hạnh phúc sao nổi khi kiếp nghèo, kiếp
mạt, kiếp nô lệ, kiếp phụ thuộc … vẫn còn đầy dẫy trong xã hội. Bao mùa Xuân đã
qua đi nhưng lời cầu chúc vẫn còn nguyên vì đó là mơ ước của con người. Đức Giêsu trong
Tin Mừng Thánh lễ tạ ơn Giao thừa đã công bố bát phúc có vẻ “khó nghe”, chẳng mấy phù hợp với não trạng và mơ
ước của con người.
Thay vì chúc nhau phú
quý thì Đức Giêsu lại ban phúc cho những ai có tâm hồn nghèo khó vì Nước Trời
là của họ. Phúc nghèo không
phải là sự mỉa mai mà là tinh thần biết sống “nghèo cho sạch, rách cho thơm”.
Không tham, không ham của người vì sự giàu
có làm cho tâm hồn chúng ta chất đầy tự mãn, chỉ lo tích cóp của cải trần gian
và không còn chỗ tiếp thu Lời Chúa.
Trong thế giới chồng chất những bon chen, cạnh
tranh, ganh ghét… những người ăn ở hiền lành xem ra không được khôn ngoan cho
lắm. Người hiền lành thường bị coi là kẻ yếu thế, nhu nhược. Họ thường bị ức
hiếp, chịu bất công, sầu khổ, nhưng theo Tin Mừng lại là người có phúc.
Nghịch lý của mối phúc không phải là sự gồng
mình cam chịu những nghịch cảnh phi lý, mà là sự đón nhận thử thách bằng nội
tâm của mình. Người “hiền” là người biết sống vì người khác. Dám chấp nhận đau
khổ như quà tặng của Thiên Chúa ban vì thế họ sẽ được Đất Hứa làm gia nghiệp.
Ta thường tin rằng hạnh phúc, niềm vui và
giải trí là những điều tốt nhất trong cuộc sống. Và xem những nỗi đau trong gia
đình, những bệnh tật … là điều “phiền não”, bất hạnh. Con người không muốn đau
khổ, thích lờ đi những tình huống đớn đau và cố che giấu chúng. Nhưng “phúc thay ai
sầu khổ, vì họ sẽ được
Thiên Chúa ủi an”, chỉ có những
có tâm hồn sầu khổ mới dám đối diện với chúng và mới hiểu thế nào là được Thiên Chúa ủi an và ban hạnh phúc.
Với chủ nghĩa vị kỷ, hưởng thụ, con người
rất dễ đi vào những con đường bất chính và thường ngụy biện rằng: ngày nay nó
phải thế! Họ khéo léo luồn lách, chạy chọt, giẫm đạp lên bao nhiêu người để
thỏa mãn lợi ích cá nhân và khiến bao người phải chịu đau khổ, bất công.
Chỉ có những ai khát khao nên người
công chính thì mới được Thiên Chúa cho thoả lòng. Và những người tâm hồn trong sạch, có trái tim tinh khiết, biết yêu thương một cách tinh ròng, không hai
lòng, không bụi bẩn rồi ra sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa.
Nhưng không chỉ có thế, con người còn phải
sống chung với nhau và vì nhau nên còn cần phải yêu thương tha nhân, vun đắp
mối tình nhân ái, cũng như sẵn sàng dấn thân, bảo vệ làm chứng cho sự thật, đạo
Chúa. Theo dòng lịch sử biết bao người đã bị bách hại, và tiếp tục bị bách hại
chỉ đơn giản là vì họ đã sống công chính và chiến đấu cho công lý.
Năm 2016 đã khép lại
với sự cảnh giác cao độ về hiểm họa khủng bố, vẫn còn đó niềm mơ ước về một thế
giới hòa bình. Nhưng không chỉ là khủng bố, giết chóc. Trong cộng đồng xã hội ngày nay – như ĐGH
Phanxicô đã nói - đầy dẫy những
kẻ gây chiến và những người “ngồi lê đôi mách”, thủ phạm gây ra nhiều hiểu
lầm!
Họ nghe ngóng điều gì đó từ người này, và tức
thời đi “tám chuyện” với người khác, thêm thắt thành những “chuyện giật gân” để
dè bỉu, khích bác …. Họ không được phúc xây dựng hòa bình, không phải là con Thiên Chúa
dù có vỗ ngực xưng tên là Kitô hữu.
Người ta thường có thói quen làm ngược điều
bát phúc: không xót thương nhưng muốn được thương xót, không đóng góp mà muốn
hưởng quyền lợi. Con người vừa muốn ngũ
phúc lâm môn nhưng lại vừa muốn được hạnh
phúc Nước Trời!
Đức Giêsu đã đưa ra hệ quả: đặt bát phúc là
hạnh phúc thánh thiêng. Mối phúc trong Tin Mừng phải ở bậc cao hơn mối phúc mà
ngươi ta vẫn chúc nhau. Chỉ có Thiên Chúa mới là hạnh phúc vĩnh cửu, nhờ Ngài
mà mối phúc Nước Trời được mở ra để đón tiếp những ai biết sống và dấn thân.
Vậy, hãy thanh thản để
lòng mình cộng hưởng với những tiếng chuông ngân báo hiệu thời khắc chuyển giao năm cũ sang năm mới. Hãy phó thác
những ưu phiền lắng lo vào tay Chúa quan phòng và đặt trọn niềm tin vào sự vần
xoay của Ngài để khởi đầu những
điều tốt đẹp trong năm mới.
Xin Chúa Xuân ngự trị trong mỗi gia đình,
mỗi người, nhất là những người trẻ sắp bước vào đời sống hôn nhân gia đình. Xin cầu chúc
mọi người biết lắng nghe và tuân giữ
lời Thiên Chúa (Lc 11,28) để xứng hưởng bát phúc lâm môn trong suốt năm Đinh
Dậu.