Tình yêu là một loạt các cảm xúc, trạng thái tâm lý, và thái độ khác
nhau dao động từ tình cảm cá nhân đến niềm vui sướng. Nó còn là một đức tính
đại diện cho lòng tốt của con người, là lòng nhân ái, là sự thông cảm sẻ chia đối
với người khác như thánh Thomas
Aquinas từng viết "tình yêu tạo ra
điều tốt lành cho người khác".
Tôn giáo nào cũng dậy yêu
thương. Giáo lý nhà Phật coi tất cả những gì
trên đời này đều là phù du, chỉ có yêu thương lẫn
nhau mới là thứ tồn tại vĩnh viễn, còn lại cuối cùng. Luật Môsê trong Cựu Ước cũng dạy: "Phải yêu thương tha nhân như chính mình". Khi Chúa Giêsu
xuống thế làm người, Ngài đã giảng dạy yêu thương và hơn thế nữa đã thực hiện tình
yêu thương một cách trọn vẹn.
Tình yêu có nhiều cung bậc
sâu thẳm trong trái tim con người, nhưng thường thì khi trao gởi tình
yêu, người ta mong muốn được đáp lại. Nhưng
tình yêu không hẳn lúc nào cũng công bằng như thế, có người trao đi và
không được đáp lại, có người trao đi và chẳng cần được đáp lại.
Trái tim là biểu hiện, là trung
tâm điểm của tình yêu. "Thiên Chúa là tình yêu", nên khi nói tới tình
yêu của Thiên Chúa, chúng ta liên tưởng ngay tới Trái Tim Chúa Giêsu. Tất cả
mọi người, mọi thành phần đều có một chỗ nương tựa trong con tim yêu thương của
Ngài. Tình yêu ấy đã trở nên vẹn toàn, trở nên cụ thể nhất khi “một người lính
lấy giáo đâm vào cạnh sườn Người. Tức thì, máu cùng nước chảy ra.” (Ga 19,34).
Yêu trọn vẹn khiến Thánh Tâm
nhận lãnh
Ngọn giáo đâm cho máu chảy tỏ
tường
Chúng con nhìn mà kính lạy vết
thương
Như bằng chứng của mối tình khôn
tả.
(Thánh Thi Kinh Sách lễ Thánh
Tâm Chúa Giêsu)
Những giọt máu cuối cùng đó đã minh
chứng tình yêu cao quí của Chúa dành cho chúng ta: yêu cách quảng đại, yêu trọn
vẹn, cho đi tất cả, hiến dâng tất cả, không đòi hỏi cũng không giữ lại một chút
gì cho bản thân Ngài. Trái tim bị đâm thâu của Chúa Giêsu là bằng chứng tuyệt
vời về tình yêu tuyệt mỹ của Thiên Chúa. “Không có tình thương nào cao cả hơn
tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình.” (Ga 15,13).
Trong thực
tế cuộc sống hôm nay, vẫn còn rất nhiều người sống thiếu yêu thương. Hằng ngày,
chúng ta chứng kiến biết bao cảnh bạo lực xảy ra trong gia đình, nơi học đường,
ngoài xã hội. Những cảnh vợ chồng cãi vã, ăn thua đủ, thậm chí giết nhau trước ánh
mắt kinh hoàng của con cái.
Những video
clip bạo lực học đường được chính các em học sinh ghi lại rồi tung lên mạng.
Những cảnh kéo bè tụ nhóm thanh toán nhau xảy ra trên đường phố, nơi chợ búa,
quán xá... mà nguyên nhân chỉ là những việc nhỏ nhặt xảy ra thường ngày.
Rồi những
cảnh đói nghèo, bệnh tật không những ở những nơi vùng sâu, vùng xa mà còn ngay
ở trong lòng những thành phố lớn. Những bậc tu trì chân chất, những cựu binh
tàn phế, những dân đen thấp cổ bé họng bị đẩy ra khỏi nơi mình đang sinh sống để
nhường chỗ cho những dự án vì lợi ích nhóm.
Người ta
vẫn biết, vẫn thấy, vẫn nghe những tiếng kêu oan của họ. Nhưng người ta vẫn cứ
làm ngơ không dám lên tiếng, hoặc vì bất lực, hoặc vì sợ liên lụy đến sự an
toàn của bản thân. Cứ lẳng lặng chứng kiến những cảnh áp bức, cứ tìm cách thoái
thác khi được mời gọi trợ giúp cho những hoàn cảnh đói nghèo, bệnh tật.
Người Ki-tô hữu không chỉ được mời gọi chiêm ngắm, sùng kính mà còn phải trở nên chứng nhân tình yêu của Thánh Tâm Chúa trong thế giới hôm nay. Chính Đức Giêsu đã dạy: “Đây là điều răn của Thầy: anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em.” (Ga 15,12).
Thánh Gioan
Tông đồ cũng nhắc nhở chúng ta: “Anh em thân mến, chúng ta hãy yêu thương
nhau, vì tình yêu bắt nguồn từ Thiên Chúa. Phàm ai yêu thương, thì đã được
Thiên Chúa sinh ra, và người ấy biết Thiên Chúa. Ai không yêu thương, thì không
biết Thiên Chúa, vì Thiên Chúa là tình yêu” (1Ga
4,7-8).
Là người môn đệ của Thánh Tâm
Chúa Giêsu, chúng ta không thể chấp nhận thái độ vô cảm, dửng dưng. Cũng không
chấp nhận chỉ nói về tình thương nhưng không sống yêu thương hoặc coi thường
khinh bỉ những người tội lỗi.
Vì vậy,
chúng ta hãy xin Thánh Tâm Chúa thứ tha và xin Ngài ban cho chúng ta một quả
tim mới, một quả tim biết yêu thương, biết thổn thức, biết rung động, biết đập
với nhịp đập của Thánh Tâm Chúa để đền đáp phần nào tình yêu vô tận mà Chúa đã dành cho chúng
ta.
Chúng ta
hãy lấy lòng nhân từ cảm hóa những người tội lỗi giúp họ trở về đường ngay, nẻo
chính. Hãy tha thứ, làm ơn và cầu nguyện cho kẻ làm hại chúng ta. Hãy thăm viếng những người đang sống
trong cảnh túng nghèo quẫn bách, bệnh tật, tù đày, già cả, cô đơn, khuyết tật … để cứu chữa, hoặc làm giảm bớt những cơn đau của họ.
Hãy hạn chế sử dụng và giảm bớt chi
tiêu đối với những gì không cần thiết để giúp đỡ người nghèo hoặc các công
trình tôn giáo và xã hội, tham gia những việc có ích cho cộng đồng. (x.
Thư công bố Năm
Thánh Tôn vinh các Thánh Tử Đạo Việt Nam của HĐGM VN ngày 1/5/2018)
Mừng kính Thánh Tâm Chúa Giêsu, chúng ta cùng cầu xin Chúa ban cho
chúng ta có được một chút Trái Tim của Ngài. Trái tim không bao giờ cạn kiệt tình
yêu, một tình yêu hy sinh tự hiến không đắn đo suy tính hơn thiệt với tha nhân.
Một trái tim không ngủ yên, biết trăn trở quan tâm đến những vất
vả, khó khăn, mệt nhọc, gian khổ... của những người chung quanh. Luôn tha thiết
mong ước làm sao để những trái tim khác cũng nhận được hạnh phúc trong tình yêu.
Xin Chúa cho trái tim chúng ta
không phải là “trái tim mùa đông” nhưng là một con tim nồng ấm tình người, cũng
không phải là “trái tim ngục tù” nhưng là con tim quảng đại với anh chị
em.
Một trái
tim đong đầy tình
yêu sẽ làm cho con người chúng ta bung ra khỏi những cái vỏ ích kỷ, những cái
khung nhỏ nhen chật hẹp để sống một trời mới đất mới với không gian lồng lộng và
thời gian bao la bất tận. Trái tim đó làm cho chúng ta nhận ra mọi người là con
cùng một Cha, anh em cùng một nhà trong tình yêu bao la của Thánh Tâm Chúa.