Những ngày cuối năm, trên các phương tiện truyền thông đại
chúng, bên cạnh những tin liên quan đến tổng kết lại rộ lên những tin tức liên
quan đến tiền bạc như bể hụi, đòi nợ, trốn nợ …. Nguyên nhân thì nhiều, nhưng
tựu trung có thể nói đa phần vì lòng tham của con người. Trong kinh nhà Phật, tham
đứng đầu trong tam độc “tham, sân, si” là những nguyên nhân gây ra bất hạnh,
phiền não và ưu tư cho con người.
Lòng tham khiến con người đầu tư hầu hết thời gian và tâm
trí vào những việc để có thể đạt được danh vọng đồng thời tích lũy cho được
thật nhiều tiền bạc, của cải vật chất. Lòng tham lam sẽ dẫn người đi xa đến mức
sẵn sàng dùng bất cứ thủ đoạn nào, cách thế nào để có thể vơ vét và gom hết về
cho bản thân mình mọi thứ được coi là quí giá dưới mắt con người.
Tệ hơn nữa, vì muốn chiếm hữu hết mọi thứ nên khi đang lo
chạy theo tiền của, người ta sẽ mù quáng đến mức quên mất cả sự an toàn cho bản
thân mình. Để rồi đến một lúc nào đó không ngờ, họ sẽ bị rơi tỏm xuống vực thẳm
của nó và có khi phải trả giá đắt bằng chính mạng sống mình. Ðúng như câu nói
“tham thì thâm” rất chí lý mà ông bà ta đã để lại.
Đó thường là những người lười biếng, ngán ngại lao động;
chỉ muốn ngồi mát ăn bát vàng, gặt những thứ mà họ không bao giờ gieo. Họ nghĩ
rằng mình sẽ có thể kiếm tiền, làm giàu dễ dàng bằng chơi cờ bạc, cá độ, xổ số;
và lao đầu vào những cuộc đen đỏ. Lúc đầu chỉ là mua một vài tờ vé số cầu may,
nhưng rồi ngày càng nhiều hơn; cho đến lúc máu ăn thua nổi lên thì những hình
thức cờ bạc bất hợp pháp bắt đầu lôi kéo họ.
Ngày nay có rất nhiều hình thức đánh bạc: người giàu có thể
du lịch nước ngoài vào casino, đánh bài với máy, chơi games sử dụng tiền ảo
nhưng lại chung chi bằng tiền thiệt, đá gà, cá độ trên mạng internet...; nhưng phổ biến và bình dân nhất là
chơi số lô, số đề. Nhiều người cho rằng ngay từ khi nhà nước phát hành xổ sổ
kiến thiết thì việc đánh bạc bằng hình thức chơi lô đề cũng đã xuất hiện. Nó
đánh trúng tâm lý thích ăn thua đủ của dân ham mê cờ bạc và muốn làm giầu một
cách nhanh chóng.
Không cần phải đi đâu xa, chỉ cần ngồi tại nhà bấm điện
thoại là người ta có thể ghi “đề”. Thiếu tiền ư? Đã có đội ngũ những “ngân hàng
cột điện” sẵn sàng cho vay với “lãi suất 0%” và thủ tục tối giản! Tất cả những
kịch bản này như những cái vòi bạch tuộc len lỏi vào mọi tầng lớp, mọi thành
phần… khiến nhiều người (trong đó không ít những người Công giáo chúng ta) mang
nợ nần ngập đầu; tài sản và sự nghiệp tiêu tan, gia đình lâm vào hoàn cảnh bi
đát.
Đã là con bạc tất nhiên phải “khát nước”, thắng thì họ nhất
định muốn chơi tiếp để kiếm thêm, khi có người can ngăn thì họ nói rằng khi nào
kiếm đủ thì sẽ thôi. Nhưng cuộc đời biết thế nào là đủ, biết lúc nào mới đáp
ứng được cái lòng tham vô đáy của con người. Rồi lại có lúc thua, thua thì xót
xa nhưng vẫn hậm hực muốn chơi tiếp để gỡ lại khoản tiền đã mất. Thế là họ cứ
loanh quanh luẩn quẩn với cái vòng chơi ấy.
Khi hết tiền, họ sẵn sàng vay công mượn nợ với lãi suất
cao, mượn đầu này đắp đầu kia. Khi không còn khả năng xoay sở, bị chủ nợ đe
dọa, khủng bố; họ “đưa” cha mẹ, anh em, con cháu đứng ra trả thay. Nhục nhã ê
chề nhưng họ vẫn chứng nào tật ấy. Như con thiêu thân liều chết lao đầu vào
lửa, họ vẫn tiếp tục quay cuồng đánh cược với những con số, để rồi biết bao đồ đạc
trong nhà phải ra đi mà không thèm đội nón. Khi đến cái nhà cũng bị siết nợ thì
“bần cùng sinh đạo tặc” làm liều trộm cướp, dấn thân vào con đường phạm pháp tù
tội như câu nói dân gian:
Cờ bạc là bác thằng bần
Cửa nhà bán hết tra chân đi cùm.
Cửa nhà bán hết tra chân đi cùm.
Có những con bạc đi nhà thờ, hành hương khắp nơi với mục
đích cầu xin cho mình được trúng số, trúng lô trúng đề hoặc thắng bạc để có
nhiều tiền dâng hiến cho nhà thờ này, xứ đạo kia hoặc cho các mục đích từ
thiện! Nhưng thực sự thì ít có người nào đạt được điều mình xin, từ đó người ta
dần dần xa rời đạo Chúa. Còn số ít những người may mắn trúng thì chỉ vài năm
sau lại rơi vào hoàn cảnh tồi tệ hơn trước khi họ trúng số.
Thi thoảng nếu có người nào đó dùng tiền cờ bạc để làm việc
bác ái thì chắc chắn đây không phải là việc đẹp lòng Chúa vì "Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì
hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ
nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được.” (Mt 6, 24; Lc 16, 13). Hàng ngàn năm
trước, Chúa Giêsu đã cảnh báo: "Anh
em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà
mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu." (Lc 12, 15).
Khi nói vậy, Chúa Giêsu không có ý khinh chê tiền bạc và
của cải; vì chúng là phương tiện để trao đổi những sản vật nuôi sống con người đồng
thời tạo cho việc phân phối, chia sẻ và giúp đỡ nhau trong xã hội được dễ dàng.
Mặt khác, Ngài cũng nhắc nhở chúng ta hãy thận trọng đừng sa vào cạm bẩy của
nó. Tiền của có sức thu hút rất mạnh, và nhất là theo một lập luận rất logic
khiến người ta sẵn sàng làm việc vì nó và cho nó một cách mù quáng như một nô
lệ trung thành và tự nguyện.
Cờ bạc thể hiện rõ nét nhất qua việc tập trung vào lòng yêu
thích, ham muốn tiền của và sức cám dỗ có thể làm giàu nhanh chóng và dễ dàng. Chúng ta hãy cảnh giác với cờ
bạc, đừng nghĩ rằng mình chỉ chơi cho vui trong những ngày nghỉ lễ, Tết hoặc với
những đồng tiền lẻ là vô hại. “Đánh bạc quen tay,
ngủ ngày quen mắt, ăn vặt quen mồm”, thói quen tưởng chừng như
vô hại đó sẽ dẫn chúng ta đến sự đam mê tiền bạc và lòng ao ước sự giàu có.
“Còn những kẻ
muốn làm giàu, thì sa chước cám dỗ, sa vào cạm bẫy và nhiều ước muốn ngu xuẩn
độc hại; đó là những thứ làm cho con người chìm đắm trong cảnh huỷ diệt tiêu
vong. Thật thế, cội rễ sinh ra mọi điều ác là lòng ham muốn tiền bạc, vì buông
theo lòng ham muốn đó, nhiều người đã lạc xa đức tin và chuốc lấy bao nỗi đớn
đau xâu xé.” (1Tm 6, 9-10). Thế nên
người Kitô hữu hãy tránh xa tệ nạn cờ bạc, lô đề để “đừng mắc nợ gì ai,
ngoài món nợ tương thân tương ái; vì ai yêu người, thì đã chu toàn Lề Luật.” (Rm
13, 8).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét