Thứ Tư, 1 tháng 11, 2017

CHÚT SUY TƯ SAU THƯỜNG HUẤN


Không chỉ có hàng Giáo phẩm và các tu sĩ mới hoạt động tông đồ. Người Giáo dân qua bí tích Thánh Tẩy cũng được tham gia vào chức vụ tư tế, ngôn sứ và vương đế của Đức Kitô. Đức Kitô là Ðầu và họ trở thành chi thể của nhiệm thể Người. Đồng thời khi nhận được ơn Thánh Thần Chúa là họ đã lãnh nhận bài sai ra đi rao giảng Tin Mừng, giúp cho mọi người nhận biết về Thiên Chúa và thấu hiểu về Hồng ân cứu độ của Chúa Giêsu Kitô. 

Với đoàn viên Gia đình Phạt tạ Thánh Tâm Chúa Giêsu (GĐPTTTCG), muốn làm được công tác tông đồ phải có hoài bão ước mơ “mở mang Nước Chúa để Nước Chúa được trị đến” và “Thánh Tâm Chúa được ngự trị trong mọi gia đình, mọi người”. Nhưng không chỉ là hoài bão mông lung mà phải băn khoăn lo lắng, tâm hồn xao xuyến rung động và đầy lòng nhiệt thành phục vụ để tìm ra những biện pháp hoàn hảo, những hoạch định để biến hoài bão ước mơ thành hiện thực.

Lớp Thường Huấn Căn Bản dành cho các thành viên trong Ban chấp hành (BCH) các cấp do BCH GĐPTTTCG Tổng Giáo Phận (TGP) Sài Gòn tổ chức chỉ diễn ra trong thời gian một ngày, nhưng đã trang bị cho các tham dự viên những hành trang căn bản để có thể lãnh đạo đơn vị mình từng bước thực hiện nhiệm vụ tông đồ giáo dân của đoàn thể.

Nhưng khi va chạm thực tế trong sinh hoạt thường ngày tại các xứ đoàn, người làm công tác tông đồ không sao tránh khỏi những vướng mắc, những khó khăn, những cám dỗ … Chút suy tư dưới đây chỉ là những gợi mở để vận dụng những kiến thức tiếp thu được qua những bài học trong lớp thường huấn.

Nhiều người thường cho rằng đoàn thể có phát triển được hay không đều tùy thuộc vào cha xứ (kiêm linh hướng đoàn thể). Nhưng phần lớn các Giáo xứ ở TGP Sài Gòn đều “trăm hoa đua nở” đoàn thể. Đoàn thể nào cũng muốn mình được cha xứ quan tâm, chăm sóc.

Thường gia đình nào đông con thì nheo nhóc, cha xứ dù có ba đầu sáu tay cũng không thể kham nổi. Gặp cha xứ nhiệt tình, năng nổ thì các  đoàn thể còn được nhờ, còn nếu gặp phải cha xứ bận quá nhiều việc thì các đoàn thể phải tự thân vận động. Nhiều lúc còn đi chệch đường sinh ra mâu thuẫn, chống đối.

Cũng thế, việc sinh hoạt theo toán mang lại hiệu quả khá tốt vì nó dựa trên cơ sở mối quan hệ xóm giềng. Nhưng nếu BCH xứ đoàn mà cụ thể là xứ đoàn trưởng lơ là, không quán xuyến để cho các toán “tự tung tự tác” sẽ sinh ra phản cảm, mất “quan điểm”. Từ mối thâm tình mời anh em sau giờ kinh tối ở lại sinh hoạt dùng miếng bánh, li nước hàn huyên tâm sự sẽ biến tướng thành những “lời ra” khi có chút men cay trong “chén tạc chén thù”.

Không biết vì lòng hăng say nhiệt thành hay vì lí do nào khác mà nhiều người tham gia nhiều đoàn thể, thường có khi 2-3 đoàn thể cùng lúc.  Khi đoàn thể nào vui, có tiệc tùng … thì họ “vỗ tay vào”, còn những buổi sinh hoạt khác hay khi làm công tác tông đồ thì chẳng thấy mặt họ bao giờ. Hệ quả cuối cùng là số người ghi danh thì đông nhưng đoàn thể ngày càng trì trệ.

Nhiều nơi nhân lực lãnh đạo đoàn thể không có, không đủ, không đúng khả năng … nên mọi việc cứ “vũ nhu cẫn”. Nhiều người thích có chức có quyền nhưng khả năng hạn hẹp vẫn cố làm hết nhiệm kỳ này đến nhiệm kỳ khác. Ngược lại nhiều vị có tư cách, đủ khả năng để lãnh đạo nhưng lại kiêm nhiệm quá nhiều chức vụ trong Giáo xứ sẽ dẫn đến quá tải, không chu toàn.

Rồi lại có những anh chị em có khả năng lãnh đạo, đang xây dựng xứ đoàn phát triển thì lại được đề bạt về giáo hạt, giáo phận hoặc chánh trương, trùm trưởng … khiến đoàn thể chựng lại vì không tìm ra được những nhân tố kế thừa. Có những đoàn viên rất tích cực, hoạt động tông đồ mang lại nhiều thành quả tốt đẹp được nhiều người ngưỡng mộ. Từ ngưỡng mộ quá lại nẩy sinh những tình cảm vượt mức quan hệ bình thường. Từ đó gây ra những lời đàm tiếu ảnh hưởng không tốt đến đoàn thể và gây hậu quả trực tiếp đến hạnh phúc gia đình.

Gia đình là một Giáo hội tại gia, ở đó, người ta học được những bài học đầu tiên về tình yêu và sự đùm bọc nâng đỡ nhau và ơn gọi nên thánh. Làm công tác tông đồ mà không thu xếp, hài hòa được việc chung và riêng sẽ dẫn đến mang tiếng “việc nhà thì nhác, việc chú bác thì siêng”. Vì vậy phải thu xếp sao cho việc gia đình ổn thỏa và là hậu phương vững chắc cho việc tông đồ.

Đức TGM Phaolô Bùi Văn Đọc cũng đã căn dặn - trong Thánh lễ mừng bổn mạng đoàn thể GĐPTTTCG TGP ngày 28/5/2016 - khi làm tông đồ giáo dân phải luôn luôn cố gắng bảo vệ hạnh phúc gia đình. Gia đình có hạnh phúc thì đời sống đức tin mới được vững vàng và việc tông đồ mới được khởi sắc.

Ước mong sao mỗi toán, mỗi xứ đoàn, nhờ ơn Thánh Tâm Chúa giúp sẽ biết cách vượt qua được những trở ngại để hoàn thành sứ mạng tông đồ giáo dân. Góp phần làm cho Nước Chúa được trị đến và Thánh Tâm Chúa được ngự trị trong lòng mọi người, mọi nhà.

 


Nội san Lửa Mến – Tháng 07/2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét