Ngày 20 -11 hằng năm được xã hội dành riêng để biết ơn, để
tôn vinh thầy cô giáo. Những ngày này, ta bắt
gặp những nụ cười: nụ cười của các thầy cô giáo, của các em học sinh và phụ huynh. Không cười sao được khi người ta trao tặng cho nhau những nụ hoa, những món quà
tri ân nghĩa thiết.
Xin
chia sẻ nụ cười tri ân với các vị thầy của tôi đang “ngậm cười nơi chín suối” -
theo cách người ta thường nói. Những đấng bậc đã bỏ bao công sức giáo dục tri thức, nhân cách, lòng nhân ái và hơn tất cả
là giáo dục đức tin để thế hệ chúng tôi trở thành những người công dân hữu ích,
những tín hữu trưởng thành, biết sống chân thành, ngay thẳng và sẵn sàng giúp đỡ tha nhân.
Nhưng
thật ra cũng có nhiều kiểu cười khác nhau, có những nụ cười lại mang hương vị
đăng đắng như ly café “60 giây” buổi sáng. Xin chia sẻ với các đồng nghiệp bị
trù dập, ngược đãi … thậm chí bị hành hung vì tâm huyết với nghề đã dũng cảm và
dạy cho học sinh đấu tranh với cái xấu.
Xin
chia sẻ với các đồng nghiệp của tôi vẫn đang phải làm “soái ca” trong những lớp
học nóng bức với gần 50 học sinh đang tuổi hiếu động. Thầy và trò cùng vã mồ
hôi để hoàn thành những tiết học mà đôi khi vì tác động của môi trường đã không
kiềm chế được cơn nóng giận, bị xử lí và dằn vặt với lương tâm mình.
Xin
chia sẻ với các cô giáo trường mầm non, tiểu học, THCS tại một tỉnh vừa mới thoát
khỏi cảnh thiên tai lũ lụt được điều động đi làm công tác “lễ tân, tiếp rượu” ngoài công việc đứng trên bục giảng. Xin các
đồng nghiệp nữ có “ngoại hình ưa nhìn”
đừng bức xúc khi một số quan khách khi uống rượu vào đã có các hành động khiếm
nhã. Các cô đã được “vinh dự” và vị lãnh đạo ngành tại địa phương
đã minh oan: "Chuyện đi tiếp khách
là hoàn toàn trong sáng. Tuy nhiên, trong các bữa tiệc, rượu vô thì lời ra; ai
đó có một hành động không đẹp thì cũng là chuyện bình thường trong cuộc
sống"!
Xin chia sẻ với các em học sinh của tôi vẫn đang băn khoăn
khi bước vào ngưỡng cửa ĐH với mơ ước một thời về nghề dạy học lời comment của
một phụ huynh trên một trang báo mạng: “Tôi khuyên các em
học sinh hãy bỏ ước mơ vào SP đi, học làm gì 4 năm để rồi ra trường thất
nghiệp, đi dạy hợp đồng với đồng lương chết đói.... Hãy nghĩ đến việc nuôi sống
mình và gia đình mình sau này (chả nhẽ cứ ăn bám bố mẹ mãi, làm thầy cô giáo
dạy học sinh cả về kiến thức và đạo đức nhưng không có tiền thì sao báo hiếu
được bố mẹ đây: nhục lắm)”.
Nhưng
như thiền sư Thích Nhất Hạnh có nói: “Thường khi, niềm vui là ngọn nguồn của nụ
cười, nhưng đôi khi, nụ cười là ngọn nguồn của niềm vui”. Vậy, trong ngày vui
hôm nay xin hãy nở những nụ cười và giúp những người xung quanh mình cười lên,
để ngày “Tôn sư trọng đạo” được tràn ngập những nụ cười tươi tắn và khơi nguồn
cho những niềm vui trọn vẹn.
Xuân Hiểu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét